(Đây là ý kiến riêng dựa theo hiểu biết hạn hẹp của tác giả, mọi người có quyền đồng ý hay không đồng ý).
Kinh Thánh ghi lại con người được dựng nên trong hình ảnh của Đức Chúa Trời. Khởi đầu có Adam và Eva. Từ họ con người của mọi sắc tộc, tiếng nói, văn hoá được sanh ra. Con người được dựng theo hình ảnh của Adam và Adam được dựng theo hình ảnh của Đức Chúa Trời. Do đó, tất cả mọi người trên thế gian được dựng theo hình ảnh của Đức Chúa Trời. Điều này cũng có nghĩa, sự bình đẳng và giá trị của mọi người bằng nhau trong mắt Thượng Đế. Mỗi người được dựng nên với đặc thù riêng. Không người nào giống người nào. Do đó, màu da hay diện mạo không làm trái đi ý nghĩa “được dựng theo hình ảnh của Đức Chúa Trời.” Nhưng khi, sự khác biệt bị dùng để phân biệt nhóm người này với nhóm người nọ, phân biệt chủng tộc xảy ra.
Những ai sống tại Hoa Kỳ khi điền giấy tờ, phải chọn thuộc nhóm sắc dân nào: trắng, đen, Á đông, vv. Hệ thống của thế gian phân biệt con người bởi màu da của họ. Nhưng nếu chúng ta nghĩ sâu về nguồn gốc con người theo Kinh Thánh, chia nhóm theo màu da thật sự không cần thiết. Lịch sử cho thấy, hệ lụy của việc phân nhóm làm căn thẳng sự phân biệt hơn.
Theo như ý nghĩa trong sáng mà tôi hiểu và chúng ta không bàn về việc lợi dụng phong trào này cho những ý muốn khác, phong trào “Black Lives Matter” tranh đấu sự bình đẳng cho người da đen, vì họ bị xã hội chèn ép trong hàng trăm năm qua. Tôi ủng hộ phong trào vì đó là điều tự nhiên, nhưng tôi không nghĩ đây là cách tốt nhất để giúp cho sự bình đẳng.
Những năm qua, bề mặt có nhiều tiến triển tốt cho sự bình đẳng trong xã hội, dầu vậy, hệ thống kỳ thị đã mọc rễ rất sâu và cần phải thay đổi. Ví dụ, hệ thống welfare. Bản chất của welfare là sự nhân đạo dành cho những người đang gặp khó khăn. Dầu vậy, bất cứ điều gì trên thế gian này đều có tốt và xấu. Một hệ lụy nguy hiểm của welfare là làm đổ vỡ gia đình. Tỷ lệ trẻ em không cha gia tăng chóng mặt tại Hoa Kỳ kể từ khi chương trình welfare bắt đầu. Trước đây, gia đình phải có cha và mẹ để có thể làm đủ tiền nuôi dưỡng con cái, nhưng khi có welfare, điều đó không cần thiết về phương diện vật chất. Hệ luỵ cho việc con cái lớn lên không cha thì rất nguy hiểm. Đây là một chủ đề phức tạp và sẽ không được phân tích trong bài viết này. Nhưng nhiều nghiên cứu kết luận, con cái lớn lên không cha là một vấn nạn. Tỷ lệ “single parent” trong cộng đồng người da đen là 65% (kidscount.org). Như vậy thì sao? bản chất của welfare là tốt, nhưng sự lạm dụng welfare tạo nên vấn nạn, đặc biệt là cho người da đen. Tại sao chính phủ không thay đổi, tại sao lại tiếp tục đầu tư vào một hệ thống tiếp tay cho vấn nạn của một sắc dân. Chúng ta thấy có một sự độc ác đang diễn ra dựa theo màu da.
Do đó, nhóm con người theo màu da cũng có thể là công cụ cho những kẻ xấu dùng để tiếp tục đàn áp, để tiếp tục phân rẽ. Mặc dù bạn có thể nói, thông tin về sắc dân giúp gia tăng sự bình đẳng trong nơi làm việc. Những đó cũng chỉ là bề ngoài, và cũng không giải quyết được vấn đề kỳ thị ở bên trong lòng. Thế gian sẽ ra sao khi sự bình đẳng của con người là được đối xử trong cùng một giá trị – giá trị đó là được dựng nên theo hình ảnh của Đức Chúa Trời, chớ không phải là trắng đen hay vàng?
Khi nói, sự sống của người có màu da này là quan trọng hay nói màu da kia quan trọng, chúng ta tiếp tục vấp vào cái vòng luẩn quẩn của phân biệt chủng tộc. Còn khi nói “Tất cả mọi người đều quan trọng” (“All Lives Matter”), chúng ta tự dối mình. Tội lỗi đã ăn sâu vào lòng con người – “chả có ai quan trọng hơn tôi”. Khi tội lỗi còn ở trong thế gian, sự ganh ghét giữa con người và con người tiếp tục theo nhiều hình thức, cho đến khi Chúa Jesus Christ trở lại. Như vậy thì sao? chúng ta phải làm gì? tôi nghĩ, thật cần thiết để chúng ta trở lại căn bản nguồn gốc con người: Con người (nam và nữ) được dựng trong hình ảnh của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta phân biệt hay làm hại ai, chúng ta đang xúc phạm đến Thượng Đế, Đấng mà chúng ta nói “Con yêu Ngài.”